Hiện nay qua theo dõi thông tin thì quản lý chất lượng không khí (QLCLKK) vì sức khỏe cộng đồng và giảm nhẹ khí nhà kính (KNK) để ứng phó biến đổi khí hậu, thì một thực tế tại Việt Nam đó là : Chúng ta đang vận hành hai hệ thống kiểm kê song song, có thể gây tốn kém, cho cùng một đối tượng.
Một nhà máy thép, một nhà máy xi măng, hay một nhà máy nhiệt điện (những cơ sở có tên trong cả danh mục kiểm kê KNK theo Nghị định 06/2022/NĐ-CP và danh mục phải quan trắc ô nhiễm không khí theo Luật BVMT 2020) hiện đang phải báo cáo cho hai cơ quan quản lý khác nhau, về hai vấn đề dường như khác biệt.
Đây có thể là một sự lãng phí “rào cản hành chính” điển hình mà chúng ta hoàn toàn có thể phá vỡ. Tích hợp hai hệ thống này không chỉ là một ý tưởng khoa học, mà là một mệnh lệnh bắt buộc về hiệu quả kinh tế và tối ưu hóa nguồn lực quốc gia.

Cả KNK và chất gây ô nhiễm không khí (ONKK) đều có chung một “cha đẻ”: Quá trình đốt cháy nhiên liệu hóa thạch.
Khi quý vị đốt một tấn than trong lò hơi:
Về mặt khoa học, công thức tính toán phát thải của cả hai là giống hệt nhau về nguyên tắc:
Phát thải = Dữ liệu Hoạt động (AD) x Hệ số Phát thải (EF)
Sự khác biệt duy nhất nằm ở “Hệ số Phát thải (EF)”:
Vậy, “chìa khóa vàng” ở đây chính là Dữ liệu Hoạt động (Activity Data – AD). Đây là thông tin mà doanh nghiệp phải thu thập chỉ một lần: bao nhiêu tấn than, bao nhiêu lít dầu, bao nhiêu m3 khí đã sử dụng.
Tại sao chúng ta lại yêu cầu doanh nghiệp báo cáo “Dữ liệu Hoạt động” này hai lần cho hai cơ quan khác nhau?
Trên thế giới, việc tích hợp này được gọi là phương pháp tiếp cận “Lợi ích Kép” (Co-benefits). Các tổ chức quốc tế như Ngân hàng Thế giới (WB) và Ngân hàng Phát triển Châu Á (ADB) luôn thúc đẩy điều này.
Các mô hình hoạch định chính sách tiên tiến nhất mà tôi từng tiếp cận, như hệ thống LEAP (Long-range Energy Alternatives Planning), đều được xây dựng trên nguyên tắc này. Khi các nhà hoạch định chính sách của họ nhập vào một kịch bản năng lượng (ví dụ: “chuyển 5.000 MW điện than sang điện gió”), mô hình sẽ tự động tính toán đồng thời:
Họ không bao giờ tách rời hai bài toán này. Họ hiểu rằng một chính sách không khí sạch cũng chính là một chính sách khí hậu, và ngược lại.
Với kinh nghiệm lâu năm, tôi nhận thấy có 3 cấp độ chúng ta có thể tích hợp ngay lập tức để tối ưu hóa nguồn lực.
Hiện nay, doanh nghiệp đang phải làm:
Giải pháp (Tiết kiệm chi phí): Xây dựng một “Cổng Thông tin Báo cáo Phát thải Quốc gia” DUY NHẤT.
Doanh nghiệp chỉ cần đăng nhập một lần, khai báo Dữ liệu Hoạt động (lượng nhiên liệu tiêu thụ) một lần. Hệ thống sẽ tự động sử dụng bộ hệ số phát thải (EF) tích hợp để nhân và chia dữ liệu về cho hai cơ quan quản lý. Điều này giảm 50% gánh nặng hành chính và chi phí tuân thủ cho doanh nghiệp.
Chúng ta đang chi nhiều tỷ đồng cho các trạm quan trắc không khí tự động (CEMS) tại các nhà máy lớn. Các trạm này đang đo SO2, NOx, Bụi… và truyền dẫn về cơ quan quản lý tại địa phương
Giải pháp (Tối ưu công nghệ): Nâng cấp các trạm CEMS này.
Với chi phí không lớn, chúng ta có thể lắp đặt thêm cảm biến đo lưu lượng dòng khí và nồng độ CO_2. Khi đó, trạm CEMS này sẽ đồng thời làm hai việc:
Doanh nghiệp sẽ không cần phải thuê đơn vị tư vấn độc lập để tính toán KNK Bậc 3 nữa, vì dữ liệu đã được đo và xác thực theo thời gian thực. Nhà nước cũng có dữ liệu KNK chính xác tuyệt đối để phục vụ thị trường carbon.
Hiện nay, các mục tiêu đang bị tách rời:
Giải pháp (Tối ưu chiến lược): Khi phê duyệt bất kỳ một chính sách nào, phải lượng hóa “lợi ích kép”.
Bản chất của vấn đề KNK và ONKK là một. Việc chúng ta chia tách chúng ra làm hai hệ thống quản lý riêng biệt, theo tôi, là cần có nghiên cứu đánh giá và tích hợp lại, tránh gây lãng phí nguồn lực hữu hạn của cả nhà nước và doanh nghiệp.
Đã đến lúc “phá vỡ rào cản” giữa Cục Biến đổi khí hậu và Cục Môi trường. Bằng cách xây dựng một cơ sở dữ liệu chung, một hệ thống báo cáo chung, và một phương pháp luận chung dựa trên “Dữ liệu Hoạt động”, chúng ta sẽ đạt được “một mũi tên trúng hai đích”: vừa bảo vệ sức khỏe người dân khỏi ô nhiễm, vừa thực hiện cam kết Net Zero một cách hiệu quả và ít tốn kém nhất.
Theo: Nhật ký chuyên gia